Tình bạn
Trích nguyên bản bài viết tham dự chương trình chia sẻ trên Facebook: 10 ngày viết “Mỗi ngày một công trình hay” – Bài ngày thứ 4: Tình bạn.
Tôi say sưa trong thư viện sách của Thầy tôi đến nỗi có thể nhớ rõ vị trí của chúng trên kệ. Chú thường gọi tôi lên để tìm sách vì đôi khi chú vẫn hay quên. Những lúc ấy, thi thoảng chú bảo tôi ngồi lại và cùng trò chuyện nhiều hơn về kiến trúc. Cũng nhờ những khoảng thời gian đó, khả năng phân tích và nhìn nhận về kiến trúc của tôi ngày một trưởng thành. Đây cũng là cách tôi học về kiến trúc: đối thoại hơn độc thoại.
Năm đó, một khách hàng đã đặt hàng công ty làm một căn nhà hiện đại như MK27 Studio - Marcio Kogan, là một KTS tôi chưa có dịp tìm hiểu trước đây. Vì đơn đặt hàng khá đặc biệt nên Chú tổ chức cuộc thi nho nhỏ tại văn phòng. Và trong nhiều phương án khi ấy, anh chủ nhà đã chọn phương án của tôi. Thế nên, tôi trực tiếp đồng hành với anh trong 2 năm để thiết kế và hoàn thiện căn nhà.
Tôi bắt đầu vừa vẽ vừa tìm hiểu tất cả các tài liệu về MK27. Sau 2 năm, tôi đã hiểu rõ hơn các công trình của tác giả này về cách thức cũng như xử lý chi tiết.
Một kỉ niệm khó quên khi tôi thực hiện dự án này là thời điểm căn nhà thi công, tôi được Chú giao nhiệm vụ tìm kiếm và làm việc với nhà cung cấp cho bộ cửa có kích thước khá lớn, khác thông lệ và tiêu chuẩn. Anh chủ nhà còn rất trẻ, vốn ưa thích kiến trúc, đã không ngại ngồi trên chiếc xe máy cơ động của tôi, gõ cửa tìm đến nhiều nhà sản xuất, nhưng mãi không đơn vị nào nhận làm 7 bộ cửa trượt với kích thước 3mx3m. Sau hai ngày tìm kiếm khó khăn, tôi và anh ngồi tại một quán café ở Miếu Nổi. Anh thất vọng nhìn tôi và nói: Thôi, nếu vậy không làm cửa luôn, Phước!
Quay về văn phòng, dù không muốn nhưng tôi vẫn phải thừa nhận sự thất bại này và tìm đến chú, chú chỉ nói với tôi một cách mạnh mẽ rằng: Không được, sao không thể không có cửa. Rồi chú nói tôi thử đi hỏi một người anh làm nhôm kính trong ekip của công ty. Sau khi trao đổi kỹ, anh đồng ý bắt tay cùng tôi thực hiện. Kết quả thật bất ngờ, ngôi nhà đã có được 1 bộ cửa rất riêng mà tôi chưa từng làm và cũng chưa thấy trước đó.
Mãi về sau này, tôi vẫn còn thắc mắc rằng không biết Chú vô tình hay cố tình thử thách để cho tôi có thể hiểu được sự khó khăn trong công việc: khi phải đi tìm kiếm khắp nơi cho ra giải pháp, để rồi khi đến đường cùng, thì mới chỉ cho tôi một người không ai xa lạ lại chính là một người anh trong nhóm cộng tác. Chỉ biết rằng, sau những kỉ niệm đó, chúng tôi - từ anh chủ nhà đến những người anh kĩ thuật thi công đã có được những tình bạn gắn kết và trân trọng.